Từ "Darius I" (tiếng Việt: vua Darius đệ nhất) là một danh từ riêng, chỉ về một vị vua nổi tiếng của đế chế Ba Tư cổ đại. Ông trị vì từ năm 550 đến năm 486 trước Công Nguyên và được biết đến với nhiều thành tựu quan trọng trong việc mở rộng lãnh thổ và cải cách hành chính của đế chế.